Friday, April 26, 2013

Nửa đêm trong tay quân khủng bố


cheering
Dân chúng reo mừng trong đêm khi bắt được nghi
can thứ nhì minnesota.publicradio.org photo
Tamerlan Tsarnaev tiến đến sát chiếc SUV Mercedes 350, vung vẩy khẩu súng ngắn, gõ cửa xe, vào khuya hôm thứ năm 18 tháng tư.
Đừng ngu ngốc,” hắn nói với chủ xe Danny 26 tuổi, “Có theo dõi vụ nổ bom kép ở mức đến marathon chiều thứ hai không? Ta làm đó. Và mới giết thêm một cảnh sát nữa ở Cambridge, biết không?”
Sợ muốn chết, Danny lái chở Tsarnaev, cũng cùng tuổi 26, chạy trong khu ngoại ô Boston, quanh co uốn lượn trên những con đường tối đen, theo sau là chiếc xe 4 cửa nhỏ do Dzhokhar Tsarnaev, 19 tuổi, em của Tamerlan lái.
Danny, gốc Hoa, mới đến Hoa Kỳ năm 2009 để theo học bằng Master môn công nghệ tại đại học Northeastern. Anh mới về Trung Quốc và trở lại Boston hai tháng trước để bắt đầu học lại. Anh trả lời phỏng vấn của báo the Boston Globe, AFP thuật lại. Anh yêu cầu được gọi là Danny, dấu tên thật.
“À- Hèn chi tiếng Anh của mi chẳng hay ho gì!”  Tamerlan tỏ ra cố gắng mới hiểu được Danny nói gì. “OK. Mi là người Hoa. Ta là người Hồi giáo.”
Danny rụt rè: “Người Trung Quốc rất thân thiện với người Hồi giáo, chúng tôi thân với họ lắm!” Danny trả lời, tim đập thình thịch khi cố gợi chút lòng thương hại nơi kẻ bị truy lùng gắt gao nhất trên nước Mỹ.
Tới một đường phụ, hai xe dừng lại. Tamerlan ra lệnh cho Danny ngồi sang ghế bên phải. Hai anh em Tsarnaev chuyển đồ đạc hành lý gì đó sang khoang hành lý ở phần sau của chiếc Mercedes.
Và hai anh em cùng với chủ xe bị bắt cóc lại lên đường trong chiếc xe SUV sang trọng trị giá 50 ngàn đô la mà Danny thuê. Tamerlan Tsarnaev lái xe, trong khi Danny cố nghĩ cách thoát thân.
Hai anh em nói bằng tiếng nước ngoài, Danny nghe chỉ hiểu được mỗi một chữ “Manhattan”. Xong họ hỏi anh chiếc Mercedes có chạy ra khỏi tiểu bang Massachussetts được không.  “Anh muốn nói gì?” Danny  hỏi.  Một tên trả lời “Như là đi New York chẳng hạn, hiểu không?”
Xăng gần hết. Họ quay lại chiếc xe nhỏ bỏ không, hai anh em lại lấy một ít đồ đạc từ xe đó qua.  Điện thoại của Danny nhận một tin nhắn trước, sau đó tiếng một người bạn gọi hỏi anh đang ở đâu.
“Mi mà nói một tiếng Hoa là ta giết chết liền” Tamerlan dí súng hăm dọa. Danny tuân theo, nói với người bạn người Hoa bằng Anh ngữ “Tôi đang ngủ ở nhà người bạn đêm nay. Thôi nhé!”
Cơ hội đến với Danny ở một trạm xăng Shell mà ban đêm chỉ lấy tiền mặt (không nhận thẻ). Lúc Dzhokhar Tsarnaev vào trong tiệm để trả tiền bằng tờ giấy 50 đô la và anh hắn sục mũi súng vào một cái túi ở cửa xe để xoay xoay cái máy chỉ đường GPS, Danny chớp ngay cơ hội.
“Tôi nghĩ tôi phải làm hai việc cùng lúc: mở dây seat belt và mở cửa phóng ra ngoài càng nhanh càng tốt. Không thì hắn giết chết tại chỗ ngay lập tức” Danny nói với báo the Globe. “Và làm liền. Thiệt lẹ. Dùng tay trái và phải cùng lúc để mở cửa, mở seat belt, nhảy ra… Cắm cổ chạy,”  Anh hết sức chạy nước rút  tới một cây xăng Mobil gần đó, không ngoái cổ lại.
Tôi không biết trạm xăng có mở không”  Nhưng có mở. Danny năn nỉ người bán cho dùng điện thoại gọi cảnh sát, rồi lủi trốn vào một phòng nhỏ phía sau.
Hai anh em kẻ khủng bố bỏ chạy trên chiếc Mercedes có iPhone của Danny bỏ lại – chiếc điện thoại phát tín hiệu nhờ đó cảnh sát theo dõi, tìm ra và truy đuổi chiếc xe, và cuộc đấu súng diễn ra.
Tamerlan quấn chất nổ trong người xông về phía cảnh sát, nhưng còn một hai mét thì hết đạn, ngã xuống, cảnh sát nhảy ra toan còng lại. Dzhokhar nhảy vào xe Mercedes phóng thẳng tới, cán qua cả Tamerlan, chạy thoát.
Danny yêu cầu đừng tiết lộ tên tiếng Hoa của anh, mặc dù anh đoán cũng sẽ phải nói khi Dzhokhar Tsarnaev ra tòa.
“Tôi không cảm thấy như một anh hùng” Danny nói với the Globe. “Tôi chỉ cố giữ lấy mạng sống cho chính mình”


No comments :

Post a Comment